Déclinaison / Conjugueur latin
complōro - Diathèse active
(complōro, complōras, comploravi, complōrāre, comploratum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | complōro |
| II sing. | complōras |
| III sing. | complōrat |
| I plur. | complōrāmus |
| II plur. | complōrātis |
| III plur. | complōrant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | complōrābam |
| II sing. | complōrābas |
| III sing. | complōrābat |
| I plur. | complōrabāmus |
| II plur. | complōrabātis |
| III plur. | complōrābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | complōrābo |
| II sing. | complōrābis |
| III sing. | complōrābit |
| I plur. | complōrabĭmus |
| II plur. | complōrabĭtis |
| III plur. | complōrābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | comploravi |
| II sing. | comploravisti |
| III sing. | comploravit |
| I plur. | comploravĭmus |
| II plur. | comploravistis |
| III plur. | comploravēreunt, comploravēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | comploravĕram |
| II sing. | comploravĕras |
| III sing. | comploravĕrat |
| I plur. | comploraverāmus |
| II plur. | comploraverātis |
| III plur. | comploravĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | comploravĕro |
| II sing. | comploravĕris |
| III sing. | comploravĕrit |
| I plur. | comploraverĭmus |
| II plur. | comploraverĭtis |
| III plur. | comploravĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | complōrem |
| II sing. | complōres |
| III sing. | complōret |
| I plur. | complōrēmus |
| II plur. | complōrētis |
| III plur. | complōrent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | complōrārem |
| II sing. | complōrāres |
| III sing. | complōrāret |
| I plur. | complōrarēmus |
| II plur. | complōrarētis |
| III plur. | complōrārent |
| PARFAIT |
| I sing. | comploravĕrim |
| II sing. | comploravĕris |
| III sing. | comploravĕrit |
| I plur. | comploraverĭmus |
| II plur. | comploraverĭtis |
| III plur. | comploravĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | comploravissem |
| II sing. | comploravisses |
| III sing. | comploravisset |
| I plur. | comploravissēmus |
| II plur. | comploravissētis |
| III plur. | comploravissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | complōra |
| II plur. | complōrāte |
| FUTUR |
| II sing. | complōrāto |
| III sing. | complōrāto |
| II plur. | complōratōte |
| III plur. | complōranto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| complōrans, antis |
| FUTUR |
| comploratūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| complōrāre |
| PARFAIT |
| comploravisse |
| FUTUR |
| Singolare: | comploratūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | comploratūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | complōrandi |
| Datif: | complōrando |
| Accusatif: | ad complōrandum |
| Ablatif: | complōrando |
| SUPIN |
| comploratum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COMPLORO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|