Déclinaison / Conjugueur latin
concēdo - Diathèse active
(concēdo, concēdis, concessi, concēdĕre, concessum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | concēdo |
| II sing. | concēdis |
| III sing. | concēdit |
| I plur. | concēdĭmus |
| II plur. | concēdĭtis |
| III plur. | concēdunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concēdēbam |
| II sing. | concēdēbas |
| III sing. | concēdēbat |
| I plur. | concēdebāmus |
| II plur. | concēdebātis |
| III plur. | concēdēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | concēdam |
| II sing. | concēdes |
| III sing. | concēdet |
| I plur. | concēdēmus |
| II plur. | concēdētis |
| III plur. | concēdent |
| PARFAIT |
| I sing. | concessi |
| II sing. | concessisti |
| III sing. | concessit |
| I plur. | concessĭmus |
| II plur. | concessistis |
| III plur. | concessērunt, concessēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concessĕram |
| II sing. | concessĕras |
| III sing. | concessĕrat |
| I plur. | concesserāmus |
| II plur. | concesserātis |
| III plur. | concessĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | concessĕro |
| II sing. | concessĕris |
| III sing. | concessĕrit |
| I plur. | concesserĭmus |
| II plur. | concesserĭtis |
| III plur. | concessĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | concēdam |
| II sing. | concēdas |
| III sing. | concēdat |
| I plur. | concēdāmus |
| II plur. | concēdātis |
| III plur. | concēdant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concēdĕrem |
| II sing. | concēdĕres |
| III sing. | concēdĕret |
| I plur. | concēderēmus |
| II plur. | concēderētis |
| III plur. | concēdĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | concessĕrim |
| II sing. | concessĕris |
| III sing. | concessĕrit |
| I plur. | concesserĭmus |
| II plur. | concesserĭtis |
| III plur. | concessĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concessissem |
| II sing. | concessisses |
| III sing. | concessisset |
| I plur. | concessissēmus |
| II plur. | concessissētis |
| III plur. | concessissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | concēdĕ |
| II plur. | concēdĭte |
| FUTUR |
| II sing. | concēdĭto |
| III sing. | concēdĭto |
| II plur. | concēditōte |
| III plur. | concēdunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| concēdens, entis |
| FUTUR |
| concessūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| concēdĕre |
| PARFAIT |
| concessisse |
| FUTUR |
| Singolare: | concessūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | concessūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | concēdendi |
| Datif: | concēdendo |
| Accusatif: | ad concēdendum |
| Ablatif: | concēdendo |
| SUPIN |
| concessum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONCEDO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|