Déclinaison / Conjugueur latin
conplōro - Diathèse active
(conplōro, conplōras, conploravi, conplōrāre, conploratum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conplōro |
| II sing. | conplōras |
| III sing. | conplōrat |
| I plur. | conplōrāmus |
| II plur. | conplōrātis |
| III plur. | conplōrant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conplōrābam |
| II sing. | conplōrābas |
| III sing. | conplōrābat |
| I plur. | conplōrabāmus |
| II plur. | conplōrabātis |
| III plur. | conplōrābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conplōrābo |
| II sing. | conplōrābis |
| III sing. | conplōrābit |
| I plur. | conplōrabĭmus |
| II plur. | conplōrabĭtis |
| III plur. | conplōrābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | conploravi |
| II sing. | conploravisti |
| III sing. | conploravit |
| I plur. | conploravĭmus |
| II plur. | conploravistis |
| III plur. | conploravēreunt, conploravēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conploravĕram |
| II sing. | conploravĕras |
| III sing. | conploravĕrat |
| I plur. | conploraverāmus |
| II plur. | conploraverātis |
| III plur. | conploravĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conploravĕro |
| II sing. | conploravĕris |
| III sing. | conploravĕrit |
| I plur. | conploraverĭmus |
| II plur. | conploraverĭtis |
| III plur. | conploravĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conplōrem |
| II sing. | conplōres |
| III sing. | conplōret |
| I plur. | conplōrēmus |
| II plur. | conplōrētis |
| III plur. | conplōrent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conplōrārem |
| II sing. | conplōrāres |
| III sing. | conplōrāret |
| I plur. | conplōrarēmus |
| II plur. | conplōrarētis |
| III plur. | conplōrārent |
| PARFAIT |
| I sing. | conploravĕrim |
| II sing. | conploravĕris |
| III sing. | conploravĕrit |
| I plur. | conploraverĭmus |
| II plur. | conploraverĭtis |
| III plur. | conploravĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conploravissem |
| II sing. | conploravisses |
| III sing. | conploravisset |
| I plur. | conploravissēmus |
| II plur. | conploravissētis |
| III plur. | conploravissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conplōra |
| II plur. | conplōrāte |
| FUTUR |
| II sing. | conplōrāto |
| III sing. | conplōrāto |
| II plur. | conplōratōte |
| III plur. | conplōranto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conplōrans, antis |
| FUTUR |
| conploratūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conplōrāre |
| PARFAIT |
| conploravisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conploratūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conploratūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conplōrandi |
| Datif: | conplōrando |
| Accusatif: | ad conplōrandum |
| Ablatif: | conplōrando |
| SUPIN |
| conploratum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONPLORO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|