Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | conrŏgo |
| II sing. | conrŏgas |
| III sing. | conrŏgat |
| I plur. | conrŏgāmus |
| II plur. | conrŏgātis |
| III plur. | conrŏgant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conrŏgābam |
| II sing. | conrŏgābas |
| III sing. | conrŏgābat |
| I plur. | conrŏgabāmus |
| II plur. | conrŏgabātis |
| III plur. | conrŏgābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conrŏgābo |
| II sing. | conrŏgābis |
| III sing. | conrŏgābit |
| I plur. | conrŏgabĭmus |
| II plur. | conrŏgabĭtis |
| III plur. | conrŏgābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | conrogavi |
| II sing. | conrogavisti |
| III sing. | conrogavit |
| I plur. | conrogavĭmus |
| II plur. | conrogavistis |
| III plur. | conrogavērunt, conrogavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conrogavĕram |
| II sing. | conrogavĕras |
| III sing. | conrogavĕrat |
| I plur. | conrogaverāmus |
| II plur. | conrogaverātis |
| III plur. | conrogavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conrogavĕro |
| II sing. | conrogavĕris |
| III sing. | conrogavĕrit |
| I plur. | conrogaverĭmus |
| II plur. | conrogaverĭtis |
| III plur. | conrogavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conrŏgem |
| II sing. | conrŏges |
| III sing. | conrŏget |
| I plur. | conrŏgēmus |
| II plur. | conrŏgētis |
| III plur. | conrŏgent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conrŏgārem |
| II sing. | conrŏgāres |
| III sing. | conrŏgāret |
| I plur. | conrŏgarēmus |
| II plur. | conrŏgarētis |
| III plur. | conrŏgārent |
| PARFAIT |
| I sing. | conrogavĕrim |
| II sing. | conrogavĕris |
| III sing. | conrogavĕrit |
| I plur. | conrogaverĭmus |
| II plur. | conrogaverĭtis |
| III plur. | conrogavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conrogavissem |
| II sing. | conrogavisses |
| III sing. | conrogavisset |
| I plur. | conrogavissēmus |
| II plur. | conrogavissētis |
| III plur. | conrogavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conrŏga |
| II plur. | conrŏgāte |
| FUTUR |
| II sing. | conrŏgāto |
| III sing. | conrŏgāto |
| II plur. | conrŏgatōte |
| III plur. | conrŏganto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conrŏgans, antis |
| FUTUR |
| conrogatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conrŏgāre |
| PARFAIT |
| conrogavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conrogatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conrogatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conrŏgandi |
| Datif: | conrŏgando |
| Accusatif: | ad conrŏgandum |
| Ablatif: | conrŏgando |
| SUPIN |
| conrogatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONROGO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|