Déclinaison / Conjugueur latin
complōdo - Diathèse active
(complōdo, complōdis, complosi, complōdĕre, complosum)
verbe transitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | complōdo |
| II sing. | complōdis |
| III sing. | complōdit |
| I plur. | complōdĭmus |
| II plur. | complōdĭtis |
| III plur. | complōdunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | complōdēbam |
| II sing. | complōdēbas |
| III sing. | complōdēbat |
| I plur. | complōdebāmus |
| II plur. | complōdebātis |
| III plur. | complōdēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | complōdam |
| II sing. | complōdes |
| III sing. | complōdet |
| I plur. | complōdēmus |
| II plur. | complōdētis |
| III plur. | complōdent |
| PARFAIT |
| I sing. | complosi |
| II sing. | complosisti |
| III sing. | complosit |
| I plur. | complosĭmus |
| II plur. | complosistis |
| III plur. | complosērunt, complosēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | complosĕram |
| II sing. | complosĕras |
| III sing. | complosĕrat |
| I plur. | comploserāmus |
| II plur. | comploserātis |
| III plur. | complosĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | complosĕro |
| II sing. | complosĕris |
| III sing. | complosĕrit |
| I plur. | comploserĭmus |
| II plur. | comploserĭtis |
| III plur. | complosĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | complōdam |
| II sing. | complōdas |
| III sing. | complōdat |
| I plur. | complōdāmus |
| II plur. | complōdātis |
| III plur. | complōdant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | complōdĕrem |
| II sing. | complōdĕres |
| III sing. | complōdĕret |
| I plur. | complōderēmus |
| II plur. | complōderētis |
| III plur. | complōdĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | complosĕrim |
| II sing. | complosĕris |
| III sing. | complosĕrit |
| I plur. | comploserĭmus |
| II plur. | comploserĭtis |
| III plur. | complosĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | complosissem |
| II sing. | complosisses |
| III sing. | complosisset |
| I plur. | complosissēmus |
| II plur. | complosissētis |
| III plur. | complosissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | complōdĕ |
| II plur. | complōdĭte |
| FUTUR |
| II sing. | complōdĭto |
| III sing. | complōdĭto |
| II plur. | complōditōte |
| III plur. | complōdunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| complōdens, entis |
| FUTUR |
| complosūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| complōdĕre |
| PARFAIT |
| complosisse |
| FUTUR |
| Singolare: | complosūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | complosūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | complōdendi |
| Datif: | complōdendo |
| Accusatif: | ad complōdendum |
| Ablatif: | complōdendo |
| SUPIN |
| complosum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COMPLODO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|