Déclinaison / Conjugueur latin
conbĭbo - Diathèse active
(conbĭbo, conbĭbis, conbibi, conbĭbĕre, conbibitum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conbĭbo |
| II sing. | conbĭbis |
| III sing. | conbĭbit |
| I plur. | conbĭbĭmus |
| II plur. | conbĭbĭtis |
| III plur. | conbĭbunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conbĭbēbam |
| II sing. | conbĭbēbas |
| III sing. | conbĭbēbat |
| I plur. | conbĭbebāmus |
| II plur. | conbĭbebātis |
| III plur. | conbĭbēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conbĭbam |
| II sing. | conbĭbes |
| III sing. | conbĭbet |
| I plur. | conbĭbēmus |
| II plur. | conbĭbētis |
| III plur. | conbĭbent |
| PARFAIT |
| I sing. | conbibi |
| II sing. | conbibisti |
| III sing. | conbibit |
| I plur. | conbibĭmus |
| II plur. | conbibistis |
| III plur. | conbibērunt, conbibēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conbibĕram |
| II sing. | conbibĕras |
| III sing. | conbibĕrat |
| I plur. | conbiberāmus |
| II plur. | conbiberātis |
| III plur. | conbibĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conbibĕro |
| II sing. | conbibĕris |
| III sing. | conbibĕrit |
| I plur. | conbiberĭmus |
| II plur. | conbiberĭtis |
| III plur. | conbibĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conbĭbam |
| II sing. | conbĭbas |
| III sing. | conbĭbat |
| I plur. | conbĭbāmus |
| II plur. | conbĭbātis |
| III plur. | conbĭbant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conbĭbĕrem |
| II sing. | conbĭbĕres |
| III sing. | conbĭbĕret |
| I plur. | conbĭberēmus |
| II plur. | conbĭberētis |
| III plur. | conbĭbĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conbibĕrim |
| II sing. | conbibĕris |
| III sing. | conbibĕrit |
| I plur. | conbiberĭmus |
| II plur. | conbiberĭtis |
| III plur. | conbibĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conbibissem |
| II sing. | conbibisses |
| III sing. | conbibisset |
| I plur. | conbibissēmus |
| II plur. | conbibissētis |
| III plur. | conbibissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conbĭbĕ |
| II plur. | conbĭbĭte |
| FUTUR |
| II sing. | conbĭbĭto |
| III sing. | conbĭbĭto |
| II plur. | conbĭbitōte |
| III plur. | conbĭbunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conbĭbens, entis |
| FUTUR |
| conbibitūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conbĭbĕre |
| PARFAIT |
| conbibisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conbibitūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conbibitūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conbĭbendi |
| Datif: | conbĭbendo |
| Accusatif: | ad conbĭbendum |
| Ablatif: | conbĭbendo |
| SUPIN |
| conbibitum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONBIBO200}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|